“Thế kỉ 21 rồi, còn ai xài xe đạp nữa, một là xế hộp hai là tay gã cho nhanh”, đó chính là lời nhận định của những người quá đủ đầy, họ chỉ biết đến những loại phương tiện tham gia giao thông cao cấp như thế, để rồi quên đi cuộc sống xung quanh mình vẫn còn đó những mảnh đời khốn khó và chiếc xe đạp với họ không chỉ là thứ tài sản thiêng liêng, duy nhất, mà nó còn gắn với cuộc sống mưu sinh của biết bao người đã, đang sống quanh ta.
Chiếc xe đạp cũ gánh gồng mưu sinh
Việc vung tiền ra mua dăm bảy chiếc xế hộp thời thượng để đi cho oách, để khẳng định đẳng cấp của bản thân và để được hàng xóm ngợi khen là ông nọ, bà kia giàu có, sang trọng với những gia đình thuộc tầng lớp thượng lưu (giàu có) là chuyện quá đỗi bình thường, vì điều kiện kinh tế của họ dư sức để sắm cho mình những chiếc siêu xe như thế. Nhưng đối lập với vô vàn chiếc ô tô, tay ga mắc tiền, hạng sang... như vậy, thì vẫn còn đâu đó những chiếc xe đạp nhọc nhằn với công cuộc mưu sinh của phần lớp lớp người bình dân trong xã hội Việt Nam hiện thời.
Là chiếc xe đạp chất chồng nào là đồ đạc lỉnh kỉnh của các cô, chú, bác bán chiếu cói, dù nặng nề là thế nhưng vì cuộc sống, nên họ vẫn lặng lẽ dạo khắp phố phường để mong ngày 2 bữa cơm đạm bạc cho cả đại gia đình.
Chiếc xe đạp cũ chở những món đồ là miếng cơm manh áo nuôi sống gia đình
Là ông lão bán chổi lông gà với mái tóc hoa tiêu, đáng lẽ bằng tuổi của cụ chỉ còn việc an nhàn lúc xế chiều, nhưng lão vẫn ngày lại ngày bên chiếc xe đạp của mình, bươn trải từng đồng để có đủ cái ăn, cái mặc cho con.
Là những chị bán tàu hũ bất chấp nắng mưa, bền bỉ cùng chiếc xe đạp chứa đầy ắp những tàu hũ là tàu hũ, vất vả là thế nhưng hiếm khi nào họ để vụt tắt nụ cười trên môi. Nụ cười ấy không những mang lại cho họ sức vượt để chiến đấu với vô vàn sự khắc nghiệt trong cuộc sống, mà nó còn là sự chứa chan niềm hy vọng, vào một ngày mai tươi sáng hơn.
Rồi những cô, chú, bác tay thì cầm toàn những vé số, chân thì liên hoàn đạp chiếc xe đạp khi thì cà tàng, đôi lúc lại cũ kĩ... từ đầu làng tới ngõ xóm, từ khu phố này qua khu phố khác mời chào người mua. Ngày bán được còn khá, ngày ế ẩm thì xem như họ vẫn phải chọn nụ cười để đối diện với tất cả.
Rồi thì vẫn còn đó những bạn sinh viên sáng sáng đến trường bằng xe đạp, khi chiều đến thì lại đi làm thêm: gia sư, chạy bàn, tiếp thị... để phụ ba mẹ trang trải học phí, sách vở, chi phí sinh hoạt... bằng chính chiếc xe đạp ấy.
Và vô vàn những cô, chú, bác, những em học sinh vùng sâu, vùng xa... đến chiếc xe đạp làm phương tiện đi lại, kiếm sống và đến trường học mỗi ngày cũng chẳng thể nào có được.
Chiếc xe đạp trở thành người bạn đồng hành khi đi bất cứ đâu
Thế mới biết rằng, cuộc sống quả là ngày càng phát triển kéo theo đó thì mức sống của con người ngày càng được nâng cao.
Vì thế khi ra đường chúng ta không hiếm bắt gặp hình ảnh những chiếc xế sang trọng, những chiếc tay ga hàng hiệu... chạy qua lại, nhưng bức tranh diễm lệ ấy chỉ xuất hiện trong thế giới của những người, những nhà giàu có. Còn với đại đa số bộ phận tầng lớp trung lưu, hạ lưu (nghèo khó) trong xã hội, thì chiếc xe đạp vẫn là vật bất li thân, vô cùng quan trọng. Bởi nó gắn liền với việc kiếm miếng cơm, manh áo mỗi ngày và lắm khi nó còn là giấc mơ, một giấc mơ chẳng bao giờ có thực của biết bao người!
TOAN THANG CYCLES - Hoài Bão